Trang

Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012

Đừng nắm chặt bàn tay em lại

Có đôi lúc em vẫn nghĩ cuộc đời mình giống như một chuyến tàu và anh là hành khách giữ cho mình tấm vé khoang hạng nhất. Nhưng điều ấy có ý nghĩa gì, khi anh tới trễ giờ tàu chạy?

Em đi qua một cuộc tình dài, một cuộc tình cũng đủ đầy kỉ niệm nhưng giờ nó như vòng xe lăn theo quán tính. Em đã thôi không còn muốn định nghĩa thứ tình cảm của mình là gì: Tình yêu, tình thương hay sự quen thuộc…? Em hài lòng với mọi thứ mình có, em không nghĩ về nó cho tới ngày anh đến.

Anh giống như một cơn giông, anh mạnh mẽ và ồn ào thổi qua vùng trời bình yên trong em. Để rồi em biết, trái tim em không an phận đập những nhịp thường nhật. Em sợ nhìn vào đôi mắt anh vì em biết nếu làm thế em sẽ đổ gục, em sợ mình lạc lối rẽ sang một con đường khác khi mà cuối con đường quen thuộc có một người vẫn đợi em.

Em chới với giữa hai chiều thương nhớ. Em muốn nổi loạn, muốn vẫy vùng và muốn phiêu theo cái cảm giác mà anh tạo ra. Có đôi lúc em muốn bước ra khỏi ranh giới rất thực để chạy theo thứ rất mơ hồ. Anh liều lĩnh tiến tới gần em dù anh biết em có một nơi chốn để đi về. Em hiểu vì sao anh làm thế, có lẽ anh biết, trái tim em dậy sóng vì anh.

Buông tay, để em về anh nhé - 1

Đừng níu tay em, để em về với thực tại của mình (Ảnh minh họa)

Không biết bao lần em thầm ước thứ tình cảm mà em và anh đang có chỉ là một sự say nắng. Say đấy nhưng rồi có ngày em sẽ tỉnh. Nhưng anh như một mảnh nam châm cực mạnh mà em không thể nào tách mình ra nổi. Càng xa anh em lại càng muốn cắt nghĩa lại tình cảm hiện tại của mình. Em bắt đầu so sánh về nỗi nhớ, về sự rạo rực, về rung động, về khao khát…về những điều em chưa từng có với người ấy của em.

Giá mà em có thể tàn nhẫn, có thể bỏ lại sau lưng một người, một cuộc tình để chạy theo anh dù biết đâu đấy sau những ảo mộng em sẽ lại đau. Nhưng em thèm khát muốn đánh đổi những cảm giác mãnh liệt ấy. Mãnh liệt yêu thương và cũng có thể là mãnh liệt đau đớn còn hơn là trải qua sự bằng phẳng và đơn điệu mà em đang nắm giữ.

Em tuyệt nhiên không dám định nghĩa tình cảm của em cho anh vì em sợ nếu em gọi tên nó em sẽ trở thành kẻ phản bội. Em ghét sự cuồng nhiệt của anh vì nó làm em đau. Anh không chịu chấp nhận cái mà người ta vẫn gọi là thứ tự trong cuộc đời. Anh không chịu quay lưng đi khi mà anh là người đến sau. Anh cứ buộc em phải thừa nhận với chính mình rằng: “Em đã yêu anh, một tình yêu rất thực”.

Buông tay, để em về anh nhé - 2

Em phải quay về vì cuối con đường có một người vẫn đứng chờ em (Ảnh minh họa)

Em chủ đủ sự nổi loạn trong tâm hồn nhưng em biết mình nên dừng lại ở đâu. Anh hãy là cơn giông thổi qua đời em rồi bước đi anh nhé. Anh nhất định phải quay đi để em tự mình nhặt nhạnh, chắp vá những đổ vỡ phía sau sự ra đi ấy. Nhưng anh phải đi để em xây lại một ngôi nhà mới trên mảnh đất hoang tàn vì đó là cuộc đời thực. Một cuộc đời mà em cần phải sống.

Giờ thì anh có được câu trả lời cho mình rồi đấy: “Em yêu anh”. Đã đến lúc anh buông bàn tay em ra, đừng giữ chặt em lại vì em không thể đến bên anh. Em phải quay về dù nơi đó có thể hơi tẻ nhạt nhưng nó là nơi bình yên.

Anh có thể là vị khách trên khoang hạng nhất nhưng khi con tàu đã chuyển bánh, tấm vé ấy không còn giá trị nữa rồi. Tìm cho mình một chuyến hành trình khác, một chuyến hành trình thuộc về anh, anh nhé…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét